Một câu, mặc dù ta là người sáng lập ra Hồng Hưng nhưng ta chỉ làm đại gia mà thôi.
Trương Cửu Đỉnh thấy thái độ của Thạch Chí Kiên kiên quyết như vậy, cũng không làm khó hắn nữa.
Trương Cửu Đỉnh biết, từ hôm nay trở đi, Thạch Chí Kiên xem như cùng một chiến tuyến với Hồng Hưng mới thành lập.
“Đỉnh gia, sau này ngươi là nguyên lão của Hồng Hưng. Có chuyện gì, mọi người phải hỏi qua ngươi trước.”
“Đại Thanh Hùng, ngươi đừng từ chối. Bảo ngươi làm lão đại, tại sao ngươi còn ra sức từ chối, bày ra gương mặt đau khổ như vậy? Sau này ngươi chính là lão đại đời thứ nhất của Hồng Hưng. Nhớ kỹ, người nào tên Trần Hạo Nam, Sơn Kê thì thu làm đàn em hết. Ta cam đoan ngươi sẽ gối cao đầu không lo. Đúng rồi, Đại Thanh Hùng, ngươi có thích họ Tưởng không?”