“Lão đầu, không tệ, có thể ngăn cản được đòn tấn công của ta.”
“Ngươi cũng không tệ. Đổi lại ta năm đó, ta đã sớm dùng cán đao đánh ngươi ngã lăn trên mặt đất rồi.” Trương Cửu Đỉnh vuốt râu, ánh mắt khép hờ, thở ra một hơi thật dài.
Thời niên thiếu hăng hái.
Hoành đao lập mã, quan đao như bay.
Bây giờ chỉ mới vung vẩy mấy lần mà huyết khí đã bốc lên, thở hồng hộc.