Đối diện Lợi Triệu Thiên là một người nước ngoài. Thạch Chí Kiên cũng biết người này, là lão đại của hộp đêm Lệ Trì, Winzerton.
Winzerton tốt xấu gì cũng là ông chủ. Hắn đứng dậy nói với Thạch Chí Kiên: “Người đến không bằng trùng hợp. Thạch tiên sinh có muốn uống một ly không?”
Trên bàn có hai ly whisky đặt trên đá, còn có hai chai Chivas Regal, chỉ còn lại nửa chai, xem ra vừa rồi Lợi Triệu Thiên đã uống rất nhiều.
“Làm phiền rồi.” Thạch Chí Kiên cởi áo khoác đưa cho nhân viên phục vụ bên cạnh. Nhân viên phục vụ giúp hắn treo áo khoác lên kệ áo sát bên cạnh bình hoa.
Thạch Chí Kiên mặc áo lót trong ngồi xuống, cởi nút ống tay áo, săn ống tay áo lên, lộ ra cổ tay.