Cộc cộc cộc.
Tam thúc Thạch Đạt Vinh lịch sự gõ cửa một tiếng.
Bên trong truyền ra một giọng nói: “Mời vào.”
Lúc này tam thúc mới đẩy cửa, cùng với mọi người tiến vào phòng.
Thạch Chí Kiên đi đằng sau cùng, nhìn thấy trong phòng đang có bốn năm người đang ngồi. Người ngồi chính giữa giống như chúng tinh phủng nguyệt, khoảng bốn mươi tuổi, tóc tai chải bóng loáng, gương mặt phúc hậu. Hắn không phải Tất Phát Đạt thì còn ai nữa chứ?