Ngày hội Nguyên Tiêu kết thúc, năm cũ mới tính là đã qua, một năm mới mới thật sự bắt đầu.
Trường học của Bảo Nhi được nghỉ hai ngày. Ngày nào cô bé cũng tụ tập với mấy đứa trẻ khác trong tòa nhà chơi đùa dưới sân.
Bởi vì tòa nhà là Thạch Chí Kiên mua, vì thế Bảo Nhi cũng trở thành lão đại trong đám trẻ, không có đứa nào không nghe lời cô bé.
Nếu vô tình chọc giận cô bé, về nhà còn bị cha mẹ đánh đòn, la mắng: “Ngươi không thể khiến cha mẹ bớt lo hơn một chút được sao? Tuyệt đối không được đắc tội thiếu đông gia. Nếu bị tăng tiền thuê nhà thì phải làm sao đây?”
“Chiều nay có xe hoa diễu hành ở Vượng Giác, nghe nói rất náo nhiệt.” Giữa trưa Thạch Chí Kiên về nhà, cởi áo vest máng lên móc áo, cởi cà vạt đưa cho Thạch Ngọc Phượng.