“Đúng vậy, ta biết A Tử ngươi có ý kiến với công ty chúng ta nhưng ta muốn ngươi tìm hiểu kịch bản của chúng ta trước.” Thạch Chí Kiên miệng lưỡi dẻo quẹo: “Chúng ta nên thẳng thắn với nhau, không phải sao? Ta tin rằng sau khi ta giải thích kịch bản với ngươi xong, ngươi nhất định sẽ thay đổi suy nghĩ.”
Phan Anh Tử cắn môi, không nhịn được liếc nhìn khách sạn lóe ra ánh sáng neon màu đỏ.
Thạch Chí Kiên một lần nữa dùng giọng điệu nghiêm chỉnh nói: “Thôi mà, A Tử, đây chỉ là công việc, chỉ làm phiền ngươi có mấy phút thôi mà, được chứ?”
Phan Anh Tử thấy thái độ của Thạch Chí Kiên thành khẩn như vậy, cũng không tiện nói thêm câu nào, vì thế nàng ngượng ngùng gật đầu.
…