Cách đây rất lâu, ở Hồng Kông không có bưu điện chính thức, chỉ có dịch vụ thư tín tư nhân nên một số Tuần Thành Mã đã được tuyển dụng để giúp chuyển thư và các vật phẩm khác.
Hầu hết những bức thư đều được chuyển đến nữ nhân và trẻ em ở nông thôn. Nhiều người trong số bọn hắn không những mù chữ, thậm chí còn không có tên chính thức. Trên phong thư chỉ viết là từ nhà Trình Đại Ngưu, từ vợ của Lý A Kê, từ mẹ của Trương Chiêu Tài nhưng vẫn có thể được chuyển đến từng người một bởi những Tuần Thành Mã quen thuộc với tình hình của dân làng, đồng thời còn có thể thay mọi người đọc thư.
Ngoài việc mang thư, bọn hắn đôi khi mang theo tiền để những người đi kiếm sống bên ngoài có thể gửi tiền về nhà nuôi vợ con, ngoài ra còn có thể giúp xách đồ, gói hàng và các vật dụng khác.
Ngày đó, nếu được giao một lá thư và trả tiền trước, ngươi sẽ viết “tiền đã được trả" ở bên ngoài phong bì. Trái lại thì viết “gửi cho người nhận”.
Người làm Tuần Thành Mã nhất định phải biết chữ, tối thiểu nhất cũng không được mù chữ, vì đôi khi phải đọc thư, viết thư, đồng thời phải có công phu giỏi, để tránh những chuyện như cướp giật phát sinh trên đường.