Đới Phượng Ny quét mắt nhìn một vòng, rất hài lòng với phản ứng của những người chung quanh, một lần nữa nhìn Thạch Chí Kiên, giọng điệu ngạo mạn: “Bây giờ thế nào? Ông chủ Thạch, ngươi có đồng ý hay không? Ngươi nên biết rằng, ba triệu kiếm được rất lâu. Nhà máy này của ngươi mở ra cùng lắm chỉ tốn một triệu. Bây giờ trong chớp mắt ngươi lời hai triệu, lời lỗ ra sao hẳn ngươi có thể tính toán rõ ràng.”
Đới Phượng Ny cho rằng, nếu không phải đầu óc Thạch Chí Kiên có vấn đề, hắn nhất định sẽ không từ chối vụ thu mua này.
Dù sao, nhà máy mì ăn liền ngoại trừ sản xuất còn phải tiêu thụ. Nhà họ Đới gần như có thể độc chiếm toàn bộ kênh bán thực phẩm Hồng Kông, có thể đùa chết đối thủ.
Ngoài ra, Đới Phượng Ny cho rằng, sở dĩ Thạch Chí Kiên có thể mở được nhà máy mì ăn liền hoàn toàn là chiếm trước tiên cơ. Nếu hạng mục này được nàng nhìn thấy đầu tiên, Thạch Chí Kiên là cái thá gì chứ.
Nếu Thạch Chí Kiên thông minh nhận tiền, bán nhà máy, hai triệu kia xem như phần thưởng cho riêng hắn khi phát triển công việc kinh doanh như vậy.