"Còn nữa, A Kiên, ngươi không phải thích hút thuốc sao? Nói cho ngươi biết, toàn bộ thuốc lá hiệu Song Hỷ ở Hồng Kông và Nam Dương đều là do nhà bọn họ sản xuất. Ngươi hút một điếu là phải đưa tiền cho bọn họ đấy. Lợi hại không?" Từ tam thiếu đắc ý nói.
Lúc này Thạch Chí Kiên mới nhớ ra. Nếu hắn nhớ không lầm, vị Giản tiểu thư này chính là hòn ngọc quý trên tay gia tộc Giản thị ở Hồng Kông. Mà gia tộc Giản thị ở Hồng Kông có nguồn gốc từ gia tộc Giản thị ở Nam Dương. Gia tộc Giản thị ở Nam Dương lại là người chèo lái thực sự của công ty thuốc lá huynh đệ Nam Dương nổi tiếng.
Sáu mươi năm trước, người sáng lập công ty thuốc lá huynh đệ Nam Dương, Giản Chiếu Nam, là người rất có kinh nghiệm kinh doanh. Hắn và em trai Giản Ngọc Giai từng kinh doanh ở Bangkok, Hồng Kông và Nhật Bản. Sau này trong quá trình kinh doanh ở Nhật Bản đã học hỏi được một chút kinh nghiệm, mua lại máy cuộn thuốc lá của Nhật Bản, thuê kỹ thuật viên người Nhật Bản, từ đó có được "công nghệ thuốc lá”.
Trên thực tế, cấu hình của Nam Dương lúc bấy giờ là như thế này: vốn khởi nghiệp một trăm nghìn đô la Hồng Kông, một nhà máy nhỏ, một lò nướng, một phòng sấy, một động cơ, hai máy mài, bốn máy cuộn thuốc lá, mời kỹ sư người Nhật Bản đến đào tạo cho 16 nam công nhân người Trung Quốc sử dụng máy móc, 100 nữ công nhân xử lý và đóng gói thành phẩm. Mỗi ngày làm việc mười tiếng đồng hồ, sản xuất 300.000 điếu thuốc lá.
Nam Dương cho ra mắt thuốc lá hiệu Bạch Hạc, dần dần mở rộng thị trường. Lúc bấy giờ, công ty thuốc lá Anh Mỹ hùng mạnh nhất nhìn thấy vậy, lập tức tuyên bố màu sắc giấy gói thuốc lá Bạch Hạc giống với sản phẩm của bọn họ, cho rằng Nam Dương xâm phạm quyền lợi của bọn họ, bèn mượn tay chính quyền Hồng Kông, lôi hai ngàn điếu thuốc lá của Nam Dương ra trước cửa chính quyền đốt cháy. Sau đó, các thương hiệu thuốc lá do Nam Dương cho ra mắt như Song Hỷ Phi Mã đều bị công ty thuốc lá Anh Mỹ chèn ép.