"Vợ, bộ vest mà ta đã đặt may xong chưa? Đúng rồi, là bộ vest đặt may ở Trương Hoạt Hải đó.” Lý Giai Thành soi gương, chải tóc.
Hắn mặc áo sơ mi trắng, thắt cà vạt đen, đeo kính gọng đen, trông rất trí thức, lịch sự.
Vợ của hắn là Trang Nguyệt Minh cầm bộ vest đến, nói: "Cũng trùng hợp, Trương Hoạt Hải Trương sư phụ muốn cho Trương Quốc Dung, con trai út của hắn đi du học ở nước ngoài, cần một số tiền lớn, cho nên ta đã trả cho hắn rất nhiều tiền để hắn may xong trong một, hai ngày. Nếu không, thật sự không kịp thật.”
Lý Giai Thành dang hai tay ra, Trang Nguyệt Minh giúp hắn mặc bộ vest mới.
Lý Giai Thành nói: "Những người thợ may lâu năm này sớm muộn gì cũng bị thời đại loại bỏ. Bây giờ là thời đại của máy móc, đặc biệt là sau khi những thương hiệu lớn của nước ngoài vào Hồng Kông, rất nhiều người giàu có bắt đầu thích những thương hiệu này. Nếu Trương sư phụ không thay đổi, hắn phá sản chỉ là chuyện ngày một ngày hai.”