Thạch Chí Kiên cười nói: "Chuyện này ngươi không cần cảm ơn ta, ngươi phải cảm ơn chị gái của ta mới đúng. Một bàn đồ ăn này đều là do nàng nấu.”
"Hả, thật sao?" Hào cà thọt xấu hổ nhìn Thạch Ngọc Phượng.
Thạch Ngọc Phượng giả vờ như không nghe thấy, gắp thức ăn.
Hào cà thọt ngại nói nhiều, cầm ly trà lên định uống.
Thạch Ngọc Phượng đột nhiên nổi giận: "Sao, câm rồi à? Nghe thấy đồ ăn này là ta nấu, ngay cả một câu cảm ơn cũng không có?”