Tạ Vĩnh Hoa khóc lóc thảm thiết, nước mắt nước mũi giàn giụa: "Lão đại, đừng mà. Ngươi hãy cho ta một cơ hội."
"Cơ hội? Ngươi xứng sao?" Băng Nha Tài hung hăng nhổ một bãi nước bọt lên đầu Tạ Vĩnh Hoa.
Tạ Vĩnh Hoa thấy vậy, bỗng nhiên cười ha hả như phát điên.
Băng Nha Tài tức giận, giơ chân đá vào mặt Tạ Vĩnh Hoa: "Mẹ kiếp. Ngươi cười cái gì?"
Rắc!