Nhưng Quan Kiến Quốc đối với mấy thứ như tiền tài cũng không chút nào hứng thú, trong nhà vốn cũng không thiếu tiền, vợ chồng còn là nhân viên trong nhà nước, phúc lợi đãi ngộ không tệ, coi như không phải lo cơm áo gạo tiền, già rồi còn có tiền hưu, chỉ cần không tiền sài xa xỉ, trên cơ bản không sài hết tiền được.
Nhưng Lục Dương có năng lực, lại đối xử với còn gái ông rất tốt, đây là một chuyện tốt, tối thiểu nhất sau này còn gái theo Lục Dương thì không phải chịu nhiều khổ sợ.
"Các ngươi xem TV đi, ta đi vào bếp làm chút đồ ăn, bởi vì không biết khi nào cậu đến, nên cũng không vội vàng làm."
Quan Kiến Quốc chỉ vào phòng bếp.
"Quan thúc, để cháu giúp thúc."