Đương nhiên, việc mua nhà xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên tự nhiên không cần Lục Dương tự thân bỏ tiền ra.
Bên phía sàn thương mại điện tử ở công ty, doanh thu mỗi ngày đều hơn ba trăm vạn, mấy tháng nay, cũng phải kiếm được mấy triệu, nhưng số tiền này lấy ra thì dễ dàng mua lại nhà xưởng rồi.
Về phần mười triệu đôla bên trong tài khoản của Lục Dương, đương nhiên là hắn sẽ không bỏ ra rồi, đây là tiền túi của hắn.
Công là công, tư là tư.
Một lão bản thông minh, luôn biến tiền của công ty thành tiền túi của mình, mà không phải lấy tiền túi của mình bỏ vào công ty, đây cũng là thường thấy của các lão bản hay làm, tuy nhiên, việc này cũng có chỗ lợi mà chỗ hại, nếu lão bản tham lam không đáy, có thể khiến công ty của mình tài chính không rõ ràng, dẫn đến phá sản, Lục Dương thì không đến nỗi vậy, hắn sẽ không lấy tiền của công ty, cũng sẽ không lấy tiền của mình bỏ vào công ty.