Diệp Diệu Đông xoay đầu thuyền, lái thuyền về phía mỏm đá ngầm, chỉ là đúng lúc anh dừng thuyền, định thu phao nổi, một đàn mực lớn lại đi ngang qua trước mắt anh.
"A! Nhanh nhanh, anh họ, mau lấy lưới, lại có một đàn mực lớn đi ngang qua rồi..."
Anh vừa gọi vừa đi lấy lưới, rồi qua loa sắp xếp vài cái, liền nóng lòng quăng cả một lưới ra.
Xung quanh không có cành cây, mẻ lưới này anh không cần cố ý tránh, đuổi kịp đuôi đàn mực, bắt trúng một mẻ, anh họ cũng phản ứng rất nhanh, ở bên cạnh cũng quăng một lưới.
Hai tấm lưới đều cùng nhau kéo lên.