"Đó là bị thương khi đang làm việc cho các người, các người phải chịu trách nhiệm."
"Đầu óc cô có vấn đề à, rõ ràng là bị thương khi cãi nhau với cô." Chị dâu hai chống nạnh trợn mắt.
Chị dâu cả phụ họa: “Đúng vậy, tự làm hại chồng mình, còn bắt người khác chịu trách nhiệm, làm gì có đạo lý này."
"Đưa các người đến bệnh viện, trả tiền thuốc men cho các người, cũng là vì tình bạn, coi tôi là thằng ngốc à? Tự gây thương tích mà còn bắt tôi chịu trách nhiệm? Nếu thật sự là bị thương khi làm việc cho tôi, đừng nói là trả tiền thuốc men, trả thêm 3 tháng tiền công bồi thường cũng không thành vấn đề, đằng này là các người tự gây thương tích, tự chịu trách nhiệm đi."
"Đúng vậy, các người lấy đâu ra mặt mũi còn bắt chúng tôi đưa đi thay thuốc, còn phải nuôi cả nhà các người. Lúc đó không quan tâm các người, để các người tự đưa đi cũng được, còn định lừa người, đổ lên đầu chúng tôi à?" Mẹ Diệp cũng tức giận trừng mắt nhìn họ.