May mà anh không ăn...
Lúc đó nhìn trên bàn còn đào rừng thừa, vốn định cầm một quả ăn, nhưng nghe thấy tiếng khóc của con trong nhà, anh lại đặt xuống, vui vẻ chạy vào nhà bế con.
"Lần sau mà còn làm mấy trò kinh tởm này, lỡ vào miệng tao, tao lột da mày."
"Chú ba đừng tham ăn thì sẽ không bị."
Diệp Diệu Đông bực bội cầm đũa chỉ vào đồ ăn trên bàn: “Lát nữa quét sạch cơm thừa trên bàn cho tao, dám lãng phí, đánh gãy chân."