Gần đến giờ xuất phát, đêm anh cũng không ngủ được, cũng không biết là ăn tô canh gà no quá, hay trong lòng cứ để ý việc.
Lên giường sớm nằm đến đêm, trong lúc đó còn đánh một quả pháo thắng trận, làm mình mệt, còn tưởng sẽ ngủ nhanh, nhưng ý thức lại vô cùng tỉnh táo.
Mãi đến khi nghe bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa của bà cụ, anh mới bò dậy.
Đêm khuya vắng lặng, chút động tĩnh sẽ bị phóng đại vô hạn, nhất là tinh thần anh cứ căng thẳng, cứ đợi đến giờ.
Lâm Tú Thanh cũng cứ ngủ chập chờn, động tĩnh trở mình bên cạnh cũng làm cô thỉnh thoảng giật mình tỉnh lại, đến khi nghe lần này không phải trở mình, mà là xuống giường, cô cũng ngồi dậy theo.