Mấy tháng không lái loại thuyền đánh cá lưới kéo này, suýt nữa da đầu cũng bị thổi bay mất.
Đông Thăng Hiệu dù sao cũng có buồng lái, ít nhất gió thổi mưa táp không trúng, cũng tính là thoải mái, con thuyền này chỉ có thể đứng trên boong đón gió thổi thẳng, đỉnh đầu cũng sắp bị thổi bay, mùa xuân trên biển vẫn lạnh cóng người như thường, nhất là ban đêm, may là anh đội mũ.
Hai cha con ra biển, cũng không gọi thuyền công khác, vừa mới đánh xong hải tặc, cũng để mọi người nghỉ thêm mấy ngày, thư giãn một chút, ở nhà khoác lác chút.
Chủ yếu cũng là không cần nhiều người như vậy, hôm nay cũng chỉ ra thả câu dây dài xuống, còn vớt lên thì đợi ngày mai ra vớt, làm nhẹ nhàng một chút.
Vốn cũng không cần ra đêm, ra ban ngày thả lưới thực ra cũng như nhau, chỉ là mấy hôm nay nghe trong làng vừa bàn tán chuyện bát quái của cha Bùi, cũng vừa nói chuyện mùa mực nang.