Diệp Diệu Đông cũng không vội ăn cơm, Tú Thanh với cha mẹ anh đều chưa sang, trước hết để ba đứa nhỏ ăn trước.
Ba tên nhóc chơi điên cuồng cả ngày, lượng vận động quá độ, sớm đã đói đến mức nuốt trọn được một con bò rồi, chỉ là ham chơi quá, không nỡ về nhà thôi.
Lúc này chúng bưng bát cơm hùng hục xúc vào miệng, ngay cả Diệp Tiểu Khê cũng đứng trên ghế, cầm thìa múc từng thìa lớn vào miệng, cũng đói lắm rồi.
Bà nội ngồi bên Diệp Tiểu Khê, phòng cháu ngã, đồng thời mỉm cười gắp thức ăn cho ba đứa luân phiên.
"Chơi cả buổi chiều đói quá rồi, gọi các cháu về ăn bắp, uống chè đậu xanh cũng không chịu."