Dưới ánh nắng sớm, Phật Tổ để mặc con rết trên lưng điên cuồng cắn xé mà không hề phản kháng.
Mãi cho đến khi con rết uể oải và dừng lại, hắn ta mới cười ha hả, lắc đầu thở dài nói:
"Muốn bảo toàn tính mạng là bản năng của sinh linh. Vi sư không trách ngươi."
"Nhưng sư đồ chúng ta lẽ ra đã phải chết từ vạn năm trước."
"Ngần ấy năm kéo dài hơi tàn như vậy, cũng đến lúc phải kết thúc rồi."