Trong thư, nàng nhắn Lý Mộc Dương yên tâm giúp Long Nữ tu luyện, không nên đi xuống phía Nam. Đợi khi kinh đô yên ổn, nàng sẽ lại một lần nữa lên đất Bắc gặp Lý Mộc Dương, khi đó xin mời Lý Mộc Dương thưởng thức loại trà thơm mà nàng tình cờ có được ở phương Nam...
Tình cảm trong thư rất kiềm chế, từ ngữ giọng điệu rất bình tĩnh.
Nhưng càng đọc lại càng cảm thấy như một lá thư di chúc, một lời từ biệt.
Bên dưới vẻ ngoài bình tĩnh của Sở Thanh Tuyết, là sự bất an to lớn và chuyến đi lần này khó đoán được sống chết.
Lúc này, Lý Mộc Dương có suy nghĩ mãnh liệt muốn rời khỏi Đào Hoa Tiên Cảnh, xuống phía Nam giúp Sở Thanh Tuyết.