Ở trên đồi Bình Dương, mặc dù Yến Tiểu Như đã bị hắn cạy mở nội tâm, nhưng lại bởi vì sự khúc mắc nào đó trong lòng, từ đầu đến cuối thái độ của Yến Tiểu Như đối với hắn vẫn luôn cứng nhắc và vô cùng miễn cưỡng, bây giờ lại như đã trở thành một người khác.
Tiếng thì thầm ôn nhu xin lỗi của nàng, còn cả vẻ mặt áy náy hoàn toàn không phải giả vờ đó, hắn thấy mà yêu.
Tốt đẹp giống như một giấc mơ.
Trong phòng giam tối tăm thoáng chốc chìm vào im lặng.
Lý Mộc Dương nhìn nữ tử trước mặt nhỏ giọng thì thầm, cố gắng nói với giọng điệu dịu dàng thì sửng sốt trong chốc lát.