Hắn rất khó có thể tin tiểu nữ nhân quyến rũ dịu dàng trong huyễn cảnh lại có thể là tiên tử lãnh đạm vẫn thờ ơ khi đối mặt với sự sống và cái chết trước đây.
Vị Sở tiên tử này, kịch bản nội tâm quá phong phú!
Lý Mộc Dương ngồi trong gian phòng trang nhã của quán rượu, dùng sức xoa mặt, bình tĩnh lại một lúc mới ổn định tâm lý xong, hít một hơi thật sâu.
"Không có việc gì không có việc gì, đó không phải là ta, không phải là ta, dù có xấu hổ buồn nôn đến đâu cũng không liên quan gì đến ta, không liên quan gì đến ta..."
Lý Mộc Dương chuẩn bị tinh thần, lại lần nữa chơi lại trò chơi, đối mặt với tâm ma của Sở Thanh Tuyết.