"Hứa Ứng ngồi trong Bồng Hồ điện, sương khói lượn quanh, bất giác nở nụ cười. Y nhớ ra rất nhiều ký ức tươi đẹp với Yến Bảo Nhi, nhớ lại lúc hai người thề non hẹn biển.
Trong quá trình bọn họ và Kim Bất Di cùng nhau bỏ trốn, tuy trải qua nhiều lần long đong lận đận, không ngừng gặp nguy hiểm, nhưng do đó tình cảm giữa họ lại càng ngày càng sâu đậm.
Bọn họ là luyện khí sĩ cường đại nhất trong thời đại đó, lại có Kim Bất Di tốc độ nhanh nhất bầu bạn bên cạnh, cho dù luyện khí sĩ Đại Thương mời Thiên thần xuống, mới Huyền Ngô Thần Vương, cũng không thể bắt được bọn họ.
Thậm chí bọn họ phát hiện ra điểm dị thường của Thiên đạo, phối hợp với luyện khí sĩ cùng chung chí hướng tổ chức một đội ngũ phản kháng lại Đại Thương và Thiên đạo.
Hứa Ứng đắm chìm trong ký ức ngọt ngào của hai người, đúng lúc này làn sương trên bầu trời lại chao đảo, gương mặt hết sức bình thường của Thần bà che kín nửa bầu trời, giọng nói vang lên từ trên không trung: “Hứa công tử, đã nhớ ra ký ức lúc các ngươi tới Bồng Lai chưa?”