Kiều Tử Trọng nghe vậy suy tư, trầm ngâm trong chốc lát rồi nói: “Chắc chắn sẽ có một trận sát kiếp, cho dù ngươi nắm giữ Thiên kiếp cũng khó mà sống sót.”
Hứa Ứng cười ha hả nói: “Ta không nói tới an nguy của mình. Thanh Sương ta đang nói đám khách câu cá lão cắt rau hẹ các ngươi tự xử ra sao?’
Kiều Tử Trọng hiểu ý y, nói: “Hành động lần này của cách hạ tương đương với gác chúng ta lên lửa nướng, vào không được lùi cũng chẳng xong. Biện pháp duy nhất có thể giải quyết là giải quyết các hạ.’
Hứa Ứng khẽ gật đầu, truy hỏi: “Còn gì nữa không?’
Kiều Tử Trọng thoáng chần chừ rồi nói: “Nếu không thể giải quyết được các hạ, chúng ta sẽ lùi lại tìm cách khác. Chúng ta sẽ cẩn thận tránh khỏi những người khác, tìm kiếm một chỗ an toàn, tự chém tu vi, tu luyện tổ pháp. Đây là biện pháp bất đắc dĩ.”