Đôi mắt Hứa Ứng toát lên vẻ tự tin, nói: “Nghị bá, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không để mình gặp nguy hiểm nữa đâu. Lần này ta sẽ sống lại, báo thù cho mẫu thân, đoạt lại những thứ thuộc về mình!”
Lão đầy tớ Phù Nghị nở nụ cười vui mừng, lau hai hàng lệ, nói: “Công tử có lòng như vậy, lão nô sẽ dốc hết sức giúp đỡ, có chết mới thôi!’
Hứa Ứng gật đầu nghiêm nghị: “Chắc chắn ta sẽ không phụ lòng kỳ vọng của Nghị bá!”
Ánh mắt lão nô Phù Nghị lóe lên vẻ sắc bén, nói: “Mấy ngày nay lão nô âm thầm điều tra, ám toán công tử là cao thủ Tiên Thiên mà đại thế tử Hứa Hạo mời tới, môn hạ quốc sư, Tiên Thiên tầng hai Kim Bằng!”
Hứa Ứng hừ một tiếng, thù hận trong mắt hừng hực như lửa: “Kim Bằng! Nghị bá, ngươi đừng động tới Kim Bằng, cứ giao cho ta!”