Dịch và biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Tiếng kêu của Thánh Tổ vang lên: "Ha ha ha ha! Hứa Ứng, cuối cùng ngươi cũng nghĩ thông suốt rồi! Không sai, là ta âm thầm mưu đồ hết thảy, kéo Đạo Hoàng xuống nước, khiến cho hắn không thể không dựa theo kế hoạch của ta mà làm ra tất cả những việc này!"
Tiếng cười chế nhạo của hắn vang lên: "Ta khiến cho hắn không thể không thiết kế hộp báu đại đạo, không thể không dùng hộp báu diệt sạch vũ trụ trong Hỗn Độn Hải, khiến cho hắn không thể không giết chết Nguyên Thủy trong mộ phần! Chỉ có như vậy, Hỗn Độn Hải này mới có thể tích lũy đủ kiếp vận và Tịch Diệt chi khí, chỉ có như vậy mới có thể giúp ta thoát khỏi trấn áp của Hỗn Độn Chủ! Ta mới là độc thủ phía sau màn!"
Ánh mắt Hứa Ứng nhìn vào trên người Đạo Hoàng, nghi hoặc nói: "Chỉ có điều ta không nghĩ ra, vì sao ngươi lại dung túng cho Thánh Tổ? Vì sao lại dung túng ta? Ngươi có năng lực trấn áp Thánh Tổ, lại để cho hắn chạy thoát khỏi trấn áp, để hắn tự cho là mưu kế thành công. Ngươi vốn nên giết ta từ sớm, lại để mặc cho ta học đạo pháp thần thông của mộ phần, gia tăng chính mình. Ngươi để ta từ từ lớn mạnh lên, để ta cứu Thánh Tổ, để ta mượn Thánh Tổ mài đao rèn giũa chính mình, gia tăng cường chính mình. Đạo Hoàng, ý ngươi thế nào?"