Dịch và biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Hồng La phu nhân đưa ánh mắt nhìn vào gương mặt y, cười nói: "Đã như vậy, ta cũng không miễn cưỡng. Mời Hứa công tử trở về."
Quả Chuông vội vàng bay về phía Hứa Ứng, dừng ở trên bàn tay của y, nói nhỏ: "A Ứng, mài đao không làm lỡ thợ đốn củi, đến cũng đến rồi, sao không đi gặp Hồng Mông công tử? Có hắn chỉ điểm, phần thắng của chúng ta sẽ cao hơn!"
Hứa Ứng lắc đầu, cất bước rời đi, nhẹ giọng nói: "Chung gia, từ nay về sau, không còn ai có thể chỉ điểm ta nữa rồi. Lần sau ta tới bái kiến, là tới gặp đạo hữu."