Dịch và biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Bọn họ càng đi về phía trước, số lượng sinh vật hỗn độn hình người trên con đường phía trước càng ít, dần dà, trên con đường này chỉ còn lác đác vài sinh vật hỗn độn hình người.
Thiếu niên do Hỗn Độn chung biến thành cũng cất bước càng ngày càng gian nan, mặc dù nó là tận cùng đại đạo, nhưng số lượng đại đạo bản thân khắc dấu, khác với số lượng đại đạo mà Hỗn Độn Chủ nắm giữ, lĩnh ngộ đối với tận cùng đại đạo cũng có chênh lệch với Hỗn Độn Chủ, bởi vậy dần dần đạt tới cực hạn của nó.
Lúc này, Hứa Ứng nhìn thấy phía trước bỗng nhiên có ánh sáng vang lên, đó là từng vầng sáng luân hồi quy mô lớn lao, xen kẽ đan xen, Luân Hồi Hoàn cơ hồ che đậy toàn bộ con đường!