Hứa Ứng mang theo Ngô Câu và quả chuông rời khỏi địa điểm ẩn hóa của na tiên này, đứng trên mặt sông. Ngoan Thất cũng trườn từ trong địa điểm ẩn hóa ra.
Trong địa điểm ẩn hóa vang lên từng tiếng chém giết, thần thông và na thuật va chạm, có thể đoán được là đám người Thôi gia giao chiến với vị lão thần tiên hiền lành kia.
Hứa Ứng không buồn để ý.
Thời buổi loạn lạc, thế gia thế phiệt vẫn sống rất thoải mái, Hứa Ứng cũng không thể ảnh hưởng nhiều tới thế gia. Chỉ có người bình thường khó mà sống sót trong loạn thế, chính như câu nói, hưng thì bách tính khổ, vong cũng bách tính khổ.
Ngoan Thất chở Hứa Ứng, đi dọc theo sông Mịch La tới hạ du.