Hắn dừng lại một chút, ánh mắt dần trở nên nóng bỏng: “Ngoài hai bảo bối này ra, thứ có thể được chôn ở đây nhất, còn có Cửu Đỉnh!”
Hắn vung ống tay áo một vòng, tay áo sinh mây, mây khói ập tới về phía trước, chỉ thấy trong rừng cây đột nhiên có một lá cờ rớt xuống, nhẹ nhàng lay động về phía bọn họ!
Nguyên lão thái quân và Nguyên phu nhân lập tức hồn phách dao động, suýt nữa bị chấn nát cả tam hồn thất phách.
Nhưng ngay lúc này Nguyên Vô Kế ngăn ở đằng trước, nguyên thần hiển hiện sau lưng, mênh mông vô bờ, xuất chỉ đánh tới. Chỉ thấy lá cờ kia cháy rực lên, không thể ảnh hưởng gì tới họ.
Nguyên lão thái quân kinh hãi khiếp vía, thở hổn hển một lúc rồi nói: “Lão gia, nơi này quá nguy hiểm, lão thân còn chèo chống được nhưng mẹ của Vị ƯƠng không có tu vi như vậy, để cô ấy xuống dưới cùng Vị Ương đi.”