Linh Hư Tử áp chế thương thế, hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Ứng một cái, tung người rời đi.
Nữ tử váy sen tiến lên, áy náy nói: "Linh Hư Tử xử sự lỗ mãng, ta thay hắn tạ lỗi."
Hứa Ứng cũng không ngăn cản, trực tiếp nhận lễ của cô rồi nói: "Đạo huynh xưng hô thế nào? Làm sao biết Hứa mỗ?"
Nữ tử váy sen cười nói: "Thiếp thân Cung Tiệp Huyên, đạo hiệu LIên Xu. Tên Hứa đạo hữu, từ lúc Thiên Cảnh đại đạo hồi phục, ta đã nghe nói từ chỗ Đạo Tôn. Sau đó Đạo Tôn truyền pháp, ta đến nghe giảng, lại nghe Hứa đạo hữu tiến về Thiên Cảnh biện luận đạo pháp với Đạo Tôn, cho nên rất có ấn tượng đối với Hứa đạo hữu."
Hứa Ứng ò một tiếng: "Thì ra là thế. Cung cô nương, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện. Cung cô nương năm xưa là Đạo Chủ?"