Phía trước chính là biên giới của Diên Phi Hải, nước biển chảy đến nơi đây hình thành một vực biển sâu không lường được. Trong vực lớn có cá ngao du, xông lên trên, ý đồ xông ra khỏi động uyên, bởi vậy gọi là Ngư Dược Uyên.
Trong động uyên có sương mù, hai người đi vào trong sương mù, quả nhiên nghe thấy tiếng ca của cô gái, hết sức thê lương ai oán.
Màn sương mù kia rất âm u, hai người vừa tiếp xúc là cảm thấy đại đạo bản thân như bị đóng băng.
Hứa Ứng xông vào trong sương mù, bày ra trận thế huyết tế, tế ra phần còn lại của Sinh Tử Đại Đạo Quân, hiến tế cho chúa tể cấm địa này.
Lê Tiểu lo lắng chờ đợi ở bên ngoài, Hứa Ứng vọt ra phía ngoài, mang theo cô gào thét bay lên, lao ra khỏi Ngư Dược Uyên.