Lâm Đạo Chủ thở phào một hơi, vội vàng bồi tội với Hứa Ứng rồi nói: "Hóa ra là Ứng đạo huynh. Tu vi của Ứng đạo huynh quả thực kinh thiên động địa, ta vốn cho là mình đột phá đến Bất Hủ cảnh, có thể có thành tựu, nào ngờ vẫn kém xa so với đạo huynh."
Hứa Ứng cười nói: "Người không biết không có tội. Ba vị đạo hữu, ta là người không ham danh lợi, cũng không giỏi giao tiếp. Năm đó Đạo Tôn truyền đạo, ta trốn ra thật xa, dụng tâm tìm hiểu, xa cách các ngươi, là ta không đúng. Còn xin ba vị đạo hữu thứ lỗi."
Ba người Hoa, Lâm, La vội vàng nói không dám.
Hứa Ứng nhìn ba người này, trong lòng ngứa ngáy, thầm nghĩ: "Lúc này ta có thể ra tay xử lý bọn họ hay không, có thể thay đổi tương lai hay không?"
Y có thể nhìn ra được, thực ra tu vi thực lực của ba người Hoa, Lâm, La đều không mạnh mấy. Với thực lực hiện tại của y, giết chết ba người cũng không quá khó khăn.