“Nhưng sau này, ngươi chết. Ta đã thấy thi thể của ngươi, mai táng trong vực Thương Ngô.”
Thần Vương Huyền Ngô cười nói: “Ta từng xuống hạ giới thăm hỏi, tặc lưỡi bùi ngùi mãi không thôi. Ta thấy đạo huynh có chết cũng không hàng, vực Thương Ngô trong Chư Thiên Vạn Giới đều có thần nhân trấn thủ, tay cầm roi dài, mỗi khi thấy thi thể đạo huynh lười biếng là quất roi xuống. Mỗi lúc như vậy thi thể đạo huynh co giật, đau đớn không chịu nổi, đành tiếp tục làm việc. Khổ thay thương thay, đường đường Thần Đế mà rơi vào kết cục như vậy.”
Hắn chế nhạo như vậy khiến Thương Ngô Đại Đế cũng không nén nổi tức giận, đột nhiên tới một bước.
“Rầm!”
Khe nứt dưới chân Thần Vương Huyền Ngô đột nhiên chấn động, một luồng lực lượng hùng hồn ập tới, khoảnh khắc sau đã vượt qua hai chân hắn, lực lượng hùng vĩ vô thượng xé toang thần lực của hắn!