Hứa Ứng dừng bước, nhìn thi thể trên sườn đồi.
Trong lời nói của Võ Thiên Tôn có hai tầng ý tứ, tầng thứ nhất là thực lực của thi thể này không thể coi thường, ý thứ hai là thi thể này có uy hiếp đối với bọn họ.
Thi thể trên sườn đồi như cảm ứng được ánh mắt của họ, đột nhiên mở mắt ra, nhìn về phía họ.
Võ Thiên Tôn nhanh chóng bước tới, ngăn trước mặt Hứa Ứng. Phía trước Hứa Ứng bùng lên tiên quang, ngọc vũ quỳnh lâu xuất hiện, chỉ trong chớp mắt đã như từ Quỷ Vực chuyển tới thiên Đình, khắp nơi đều là cảnh sắc lộng lẫy!
Y cảm thấy bản thân tiên khí bồng bềnh, từ chân đến đều đều sảng khoái, cứ như bản thân đã thành đạo, hồn phách, thần thức, nguyên khí, thân thể tự tại như đạo.