Hứa Ứng khôi phục bình tĩnh, hét lớn với thi thể dưới đất: “Đó là bọn họ tưởng tượng ra ta trước lúc chết! Ta không tà ác như vậy, ta không cường đại như vậ“A Ứng, ngươi không cảm thấy câu nói này mâu thuẫn à?” Ngoan Thất dò hỏi.
Hứa Ứng vui vẻ cười nói: “Thất gia có thể tìm thấy điểm mâu thuẫn trong lời nói của ta chứng tỏ đã khôi phục lý trí. Ngươi có thấy ngài chuông không?”
Ngoan Thất lắc đầu nói: “Lúc trước hắn ở trên bầu trời ngăn cản khí tức Thiên đạo trên trời xâm nhập, hắn không bị chấp niệm của Tiểu Huyền Thiên tác động tới.”
Hứa Ứng ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy sau khi chấp niệm Tiểu Huyền Thiên bộc phát, bầu trời đã phẳng lặng không gì sánh được. Ngoài tầng trời, trận chiến giữa Long Uyên Thiên Thần và tiên nhân trong tranh như chuyển thành lặng lẽ, không lan tới Tiểu Huyền Thiên.
Nhưng vẫn không thấy bóng dáng quả chuông đâu.