Dịch và biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Đám người thấy thế đều nhẹ nhàng thở phào, trong lòng thầm nghĩ một tiếng xấu hổ.
Đạo Minh gần như dốc toàn bộ lực lượng, lại chỉ để đối phó với một người, còn thiếu chút nữa không thể giết chết đối phương, truyền đi cũng mất mặt.
Đúng lúc này, nụ cười trên gương mặt Vu Đạo Huyền cứng đờ, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên hắc ngọc linh chi lại có một Hứa Ứng, chẳng biết đã đứng ở đó từ lúc nào.