Dịch: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Đó là lực lượng có thể nhấn chìm tất cả, có thể phá nát tất cả, là lực lượng tuyệt đối không thể ngăn cản, thậm chí vượt qua cả phần cuối đại đạo!
Khoảnh khắc sau, luồng lực lượng này đã xuất hiện trước mặt hai người!
Hứa Ứng không cần nghĩ ngợi, lập tức bẻ ngoặt Tru Tiên kiếm, vòng qua Lâm Đạo Chủ, đâm vào không trung!
Cơn sóng thời không càn quét hết thảy kia bao phủ hai người với khí thế như bẻ cành khô, nhưng ngay thời điểm bao phủ bọn họ đã mất đi tất cả uy lực, quá khứ tan vỡ cùng thời không tương lai cũng theo đó khôi phục lại bình thường.
Hứa Ứng và Động Huyền Tử thất hồn lạc phách, cả người đầm đìa mồ hôi, trong mắt chỉ còn lại vẻ khó hiểu và kinh hoàng.
Vừa rồi trong nháy mắt đáng sợ đó, bọn họ đã nhìn thấy bản thân mình từ trong vô số thời không vỡ vụn!
Vô số bản thân mình đã trở thành một phần của sóng triều thời không!
"Đây là cái gì?"
Động Huyền Tử khàn khàn nói, "Chẳng lẽ, không thể giết Lâm Đạo Chủ? Lâm Đạo Chủ nhất định sẽ sống qua Tịch Diệt Kiếp? Hắn là tồn tại không thể bị đụng vào?"
hắn vừa mới nói tới chỗ này, đột nhiên Hứa Ứng lại phát động luân hồi nhân quả kiếp vận sát phạt bốn loại đại đạo, lại một lần nữa phát động Tru Tiên kiếm chỉ, đâm về phía Lâm Đạo Chủ!
Ngay cùng lúc y làm bộ đâm ra, thời không quá khứ hiện tại tương lai lại một lần nữa tan vỡ!
Sắc mặt Hứa Ứng trắng bệch, vội vàng giải triều Tru Tiên kiếm chỉ, sóng triều thời không hủy diệt tất cả kia cũng lập tức biến mất không thấy!
"Hứa Ứng, không cần thí nghiệm nữa."
Động Huyền Tử lắc đầu nói: "Lâm Truyền Đình, chắc chắn sẽ sống qua Tịch Diệt Kiếp của Bỉ Ngạn . Hắn không chết trong Tịch Diệt Kiếp, tồn tại của hắn đã có ý nghĩa, trên lý thuyết, đã không thể vận dụng thần thông thời gian giết hắn."
Hứa Ứng khẽ nhíu mày nói: "Lâm Truyền Đình nhất định sẽ vượt qua Tịch Diệt Kiếp, nói như vậy, hắn không chết trong trận quyết chiến với Thái Nhất."
Y lấy lại bình tĩnh, tâm trạng nặng nề.
Thái Nhất, đã định sẵn sẽ chết dưới tay Lâm Đạo Chủ trong trận chiến này.
Cuối cùng, ngày Thái Nhất và Lâm Đạo Chủ quyết đấu đã đến.
Hứa Ứng và Động Huyền Tử đi tới di chỉ Xá An cung, đến đây quan sát cuộc chiến.
Hứa Ứng nhìn bóng lưng Thái Nhất Đạo Chủ, trong lòng thầm nhủ: "Tương lai còn chưa định, Thái Nhất có thể thắng không?"
Tinh thần của Thái Nhất hôm nay không tệ, chắc là mấy ngày này sẽ chữa trị đạo tâm, không còn tự trách mình đẩy Bỉ Ngạn rơi vào kiếp vận lần thứ hai.
Loại trạng thái tinh thần này, đối với quyết chiến rất có lợi.
Nhưng đó chỉ là trong tình huống thực lực ngang nhau.
Nếu thực lực chênh lệch quá lớn, cho dù trạng thái tinh thần có tốt hơn nữa cũng vô ích.
Chuyện mà Hứa Ứng và Động Huyền Tử lo lắng nhất, chính là thực lực của Thái Nhất và Lâm Truyền Đình chênh lệch quá lớn.
"Thái Nhất vẫn còn biện pháp thắng lợi, đó chính là nhảy ra khỏi Thái Nhất đại đạo, lĩnh ngộ được ảo diệu của vốn đã có đủ, đẩy ngược ra Vô Cực, Hồng Mông, Hỗn Độn, tiện thể đẩy ra Luân Hồi, Nhân Quả, Kiếp Vận, Sát Phạt và Tịch Diệt."
Hứa Ứng thầm nhủ trong lòng: "Hắn làm được Cửu Đạo Tuần Chứng, đạo lực và cảnh giới không đủ có thể bù đắp, uy lực của thần thông sẽ siêu việt Lâm Truyền Đình, trận chiến này sẽ có khả năng chiến thắng."
Chỉ có điều, Thái Nhất Đạo Chủ lĩnh ngộ ra vốn đã có đủ của Thái Nhất chi đạo cũng cần sáu mươi vạn năm, huống chi vốn đã có đủ của Tiên Thiên đại đạo khác?
Hứa Ứng thở dài, trận chiến này lành ít dữ nhiều.
"Hay là ba đời Thái Nhất đồng thời quyết chiến với Lâm Truyền Đình?"
Hứa Ứng nghĩ tới đây, vẫn lắc đầu: "Không được. Ta chỉ thu hoạch Hồng Mông đạo lực của tám tòa vũ trụ, cho dù cộng thêm sư tổ Động Huyền Tử cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Lâm Truyền Đình. Ba đời Thái Nhất cùng lên, kết quả bị Lâm Truyền Đình đánh chết toàn bộ, vậy thì mất mặt lắm. Nếu phe ta đã không thể tăng cường thực lực, vậy có thể làm suy yếu thực lực đối phương hay không?"
Ánh mắt của y hấp háy, lôi kéo đối phương suy yếu cũng là một pháp môn chiến thắng đối thủ.
Nếu như cắt đứt hư không, khiến cho Lâm Truyền Đình không thể liên kết với Đại Thiên vũ trụ, như vậy Lâm Truyền Đình chỉ là một vị Nhân Quả Đạo Chủ bình thường.
Khi đó, trận chiến giữa Thái Nhất và Lâm Truyền Đình đã có mười phần nắm chắc!
Đúng lúc này, chỉ nghe giọng nói Lâm Truyền Đình vang lên: "Thì ra hai vị đạo hữu cũng ở đây. Lâm mỗ hữu lễ."
Hứa Ứng nhìn lại, chỉ thấy Lâm Truyền Đình đi tới, chào hỏi hai người.
Hứa Ứng cùng Động Huyền Tử cũng tự hoàn lễ.
Lâm Truyền Đình chào Thái Nhất, kinh ngạc nói: "Không ngờ ddạo hữu lại có thể bảo trì đạo tâm, quả thực khiến người ta khâm phục."
۩ ۩ ۞ ۩ ۩