Dịch: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Lâm Đạo Chủ áo đen tế ra Huyền Âm Hỗn Thiên đấu, ý đồ thu Hứa Ứng vào trong đấu luyện thành một bãi nước mủ, còn chưa thu Hứa Ứng vào đã bị Hứa Ứng cho một rìu chém thành hai nửa.
Lâm Đạo Chủ áo vàng phát động Hồng Mông đạo ấn nện xuống, đạo ấn lại rơi vào trong tay Hứa Ứng, ngược lại bị Hứa Ứng tế lên, nện hắn thành bùn nhão!
Chi trong chớp mắt, Hứa Ứng đã diệt trừ bốn đạo thân của Lâm Đạo Chủ. Lăng Yên Minh Vương thấy tình thế không ổn, còn định đào tẩu, Hứa Ứng thu hắn vào trong Huyền Âm Hỗn Thiên đấu, luyện thành một bãi nước mủ!
"Vốn đã có đủ, lại thêm thu hoạch đạo lực của Đại Thiên vũ trụ, quả nhiên gia tăng rất lớn!"
Trong lòng Hứa Ứng dâng lên một luồng lệ khí, mắt lộ ra hung quang, quát lớn: "Ta mới thu gặt tám tòa vũ trụ này, nếu thu hoạch toàn bộ Đại Thiên vũ trụ một lần, chỉ dựa vào Hồng Mông đại đạo, ta là có thể đánh nổ Đạo Tôn, xưng hùng Hỗn Độn Hải!"
"Tam giới ta, chính là Bỉ Ngạn của Đại Thiên vũ trụ!"
"Tam giới ta có thể nô dịch toàn bộ vũ trụ của Hỗn Độn Hải, có thể thu thập nhân tài đỉnh cao ở các vũ trụ khác! Tam giới ta có thể thu hoạch..."
Trong lòng Hứa Ứng dâng lên lệ khí cực hạn, đột nhiên, một bàn tay ấm áp xoa đầu y, giọng nói của Động Huyền Tử truyền vào trong tai y, bình định xao động đạo tâm của y: "Hứa Ứng, không nên bị kiếp vận che đậy tâm thần."
Hứa Ứng đột nhiên cảnh giác, lúc này thần trí mới khôi phục thanh tỉnh, vội vàng cảm ơn: "Sư tổ, gần đây ta luôn bị kiếp vận che đậy, có phần phán đoán thất thường."
Thương thế của Động Huyền Tử vẫn cực kỳ nghiêm trọng, lời nói thấm thía: "Trước Tịch Diệt Kiếp, thiên địa đại đạo vặn vẹo, đúng là các loại phán đoán của Đạo Chủ dễ bị kiếp vận và nhân quả ảnh hưởng, tạo thành hỗn loạn. Năm xưa ta cũng từng trải qua. Ngay cả tồn tại như Đạo Tôn, cũng sẽ bị kiếp vận ảnh hưởng, đưa ra phán đoán chuyển dời kiếp vận tịch diệt tới Bỉ Ngạn ."
Hứa Ứng lắc đầu nói: "Đạo Tôn không làm sai. Đổi lại là ta, ta cũng sẽ làm như vậy."
Y dừng một chút rồi nói: "Nhưng khi các ngươi chịu chết, ta sẽ nói cho các ngươi biết, để các ngươi lựa chọn."
Động Huyền Tử trầm mặc trong chốc lát rồi nói: "Ta sẽ đi chịu chết. Vu Khê cũng sẽ, bọn Cảnh Ninh hẳn cũng sẽ."
Hứa Ứng cười nói: "Sai lầm lớn nhất của Đạo Tôn, chính là không tin tưởng các ngươi."
Y tế ra đệ nhất thánh địa, bảo Động Huyền Tử đi vào chữa thương, hỏi thăm về ngọn nguồn cuộc chiến của Lâm Đạo Chủ. Động Huyền Tử thuật lại tiền căn hậu quả một phen rồi nói: "Bây giờ Thái Nhất đánh hỏng mười chín loại thiên địa đại đạo, khiến cho Bỉ Ngạn lâm vào điềm báo Tịch Diệt Kiếp, đạo tâm của hắn tan vỡ, chỉ e trận chiến với Lâm Đạo Chủ sẽ lành ít dữ nhiều."
Hứa Ứng cười nói: "Ta tưởng là đại sự gì, thì ra là thế. Để ta đi gặp hắn!"
Động Huyền Tử cười nói: "Ta cũng đang muốn gặp hắn, nói cho hắn biết, Tân Thánh tộc của hắn có công hiệu mới."
Hai người tới Đạo Kỷ Thiên, chỉ thấy Thái Nhất vẫn ở trên di tích Đạo Kỷ Thiên Xá An cung, hối hận vô cùng.
Động Huyền Tử nói: "Hiện tại đạo tâm của hắn yếu ớt, không bằng lúc trước, nếu ngươi gặp hắn nhất định không thể đả kích hắn. Nếu như đả kích hắn, có khả năng còn không bằng hắn hiện tại."
Hứa Ứng gật đầu nói: "Ta sẽ để ý."
Hai người đi lên phía trước, Động Huyền Tử cười nói: "Thái Nhất, chuyện tốt lớn bằng trời! Hiện giờ nhờ thành quả cải chính của ngươi, trong Tân Thánh tộc có không ít cao thủ, củng cố thiên địa, củng cố thiên địa đại đạo..."
Hứa Ứng lập tức cắt lời hắn ta, cười nói: "Lão già sống dở chết dở này, sao lại không chịu chết đi. Nếu ngươi không được thì nhường vị trí chủ nhân của Bỉ Ngạn lại, để ta ngồi!"
Động Huyền Tử hung hăng trừng mắt với y.
Thái Nhất Đạo Chủ hơi nhúc nhích một chút, cười khà khà, tiếng cười như khóc như kể: "Đúng rồi, ta là lão già, ta nên nhường vị trí chủ nhân của Bỉ Ngạn . Khà khà, ta giết nhiều Đạo Chủ Bỉ Ngạn như vậy, hai tay ta dính đầy máu tươi của đồng tộc nhân, ta đánh nát mười chín luồng thiên địa đại đạo, ta hủy diệt hi vọng của tộc nhân..."
Hứa Ứng giơ chân dẫm lên gương mặt hắn, đạp ông lão ngã xuống đất, lại đạp một cái vào ngực, cười nói: "Thái Nhất lão nhi, ta dùng đệ nhất thánh địa của Bỉ Ngạn , bổ sung mười chín luồng thiên địa đại đạo. Đừng nói ngươi đánh nát mười chín cái, coi như một ngàn cái, ba ngàn cái, ta cũng nói bổ là bổ! Lão già kia..."
Thái Nhất Đạo Chủ nghe đến đó, đột nhiên giật mình một cái: "Tu bổ rồi?"
Hứa Ứng nở nụ cười: "Không sai, tu bổ rồi."
"Bỏ chân ra."
"Được."
Thái Nhất Đạo Chủ đứng lên, Hứa Ứng tiến lên phủi phủi dấu chân trên ngực hắn, thấy trên mặt hắn cũng có dấu chân, định dùng tay áo lau đi.
Thái Nhất khoát tay nói: "Cái dấu chân này để tự ta làm. Vừa rồi ngươi không lừa ta?"
۩ ۩ ۞ ۩ ۩