TRUYỆN FULL

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Chương 190: Chương 190

Nhưng vị đại sư ở Xuất Vân Quán kia chắc chắn là đại sư lợi hại.

Trước kia cô ta không biết Xuất Vân Quán, nhưng chuyện Phương Nguyên vào tù đã được đại sư này dự đoán 10 ngày trước đó trong group chat bạn bè. Chuyện này đã truyền khắp nơi trong Wechat của cô ta.

Những minh tinh như họ cực kỳ mê tín, còn Chu Đình Đình thì tự thân trải nghiệm, càng tin tưởng sự thần kỳ của huyền học, đã hiểu không thể khinh thường An Như Cố.

Có lẽ đối phương có thể phá giải thuật mượn vận của mình!

Chu Đình Đình cắn răng, đập mạnh vào cửa, thử thăm dò nói: “Lương Tinh, mau mở cửa, tớ biết cậu đang ở nhà, tớ có việc cần gặp cậu, chuyện này rất gấp!”

Nhưng Lương Tinh mãi không mở cửa, dường như đã xác định suy đoán của cô ta, Lương Tinh đang phá giải pháp thuật.

Chu Đình Đình cực kỳ sợ hãi, lại đập cửa “Ầm ầm ầm”, mắt đỏ bừng nói: “Mau mở cửa!”

Vì tiếng đập cửa quá lớn dẫn đến hàng xóm ở những căn khác chạy ra xem. Hàng xóm sát vách Lương Tinh chịu không được mở cửa ra, muốn nhìn ai đang ồn ào, kết quả vừa nhìn thì mắt muốn rớt ra.

Người phụ nữ đeo khẩu trang kia nhìn rất giống Chu Đình Đình đang nổi đình nổi đám.

Anh ta là người bên giới truyền thông, tuy không nhiều fan hâm mộ lắm, nhưng đã ngửi thấy mùi drama, ôm lòng hiếu kỳ mở điện thoại ra, run run ấn phát livestream, tiêu đề của phòng là: “Chu Đình Đình đang nổi điên!”

Tiêu đề phòng livestream rúng động như thế, đột nhiên hấp dẫn vô số cư dân mạng.

Fan hâm mộ của Chu Đình Đình lướt trúng phòng livestream, tức giận điên lên được, đây là tiêu đề quái quỷ gì vậy?

Kết quả vừa bấm vào xem thì thấy giọng nói, quần áo, tóc, mắt , mũi, tai…

Fan hâm mộ nhận ra nhanh hơn cả cư dân mạng - mẹ kiếp, đây thật sự là Chu Đình Đình!

Chu Đình Đình tức giận đỏ cả mắt, căn bản không chú ý đến có người đang quay phim mình, điên cuồng hét to, nói năng lộn xộn: “Lương Tinh, đại sư kia lừa cậu đó, tớ nghe nói người này là kẻ lừa đảo. Nhất định cô ta đang hại cậu, cậu phải tin tưởng tớ, tớ sẽ không hại cậu đâu, cậu nhanh đưa phù bình an cho tớ! Không thể đưa cho đại sư kia được.”

Trên phù bình an kia viết khế ước, là điểm quan trọng nhất của pháp thuật mượn vận. Nếu như có thể đoạt lại khế ước, như vậy cô ta vẫn còn cơ hội.

Cô ta vừa nghĩ đến vinh hoa phú quý đang có sắp biến mất, bị đánh về dáng vẻ vịt con xấu xí khi trước, tâm trạng càng suy sụp, càng lúc càng điên cuồng hơn.

Đã nhận được danh vọng tất nhiên cô ta không thể nào chấp nhận được mình trở thành người bình thường. Nếu như pháp thuật bị phá giải, đối với cô ta mà nói, chuyện này còn khó chịu hơn cái chết.

Cô ta ý thức được ngữ khí của mình hơi nóng vội và quái dị, vội vàng nhẹ giọng lại nói: “Lương Tinh, tớ tốn rất nhiều tiền để thỉnh cái phù bình an đó. Bên trên có viết bát tự của chúng ta, nếu như phù bình an đó bị hủy, hai chúng ta đều chết, đừng có hủy cái phù bình an đó.”

Hàng xóm sát vách: ???

Khán giả phòng livestream: ???

Nhưng mà bất kể cô ta gào thét thế nào, sắc mặt biến hóa liên tục, hết trắng rồi lại đỏ, cửa nhà không hề mở ra, dường như chẳng có ai bên trong cả.

………………

An Như Cố không quan tâm mấy tạp âm kia, cô vẫn bình tĩnh làm người giấy. Cô rất khéo tay, người giấy y hệt người xuất hiện trước mặt họ.

Cô cầm một chén rượu, rồi đặt người giấy đã viết bát tự vào trong. Sau đó rót rượu màu vàng vào chén, sau đó vẩy rượu lên cành liễu, đặt giấy đỏ viết khế ước vào trong chén rượu, châm một mồi lửa đốt.

Ngọn lửa thiêu đốt rượu và giấy đỏ, ánh lửa bập bùng sáng rực.

Sau đó cô niệm chú: “Thiên thanh địa thanh, thị phi phần minh, hữu oan vô oan thanh minh, ngô bản vô tội, thế nhân thụ qua, tá ngã vận giả, tốc tốc thối lui. Thế thân thay ta thụ tội này, cửu thiên huyền nữ, cấp cấp như luật lệnh.”

Lúc này nội tâm Lương Tinh dâng lên cảm giác huyền diệu, cô ấy nhắm mắt lại, một cảm giác ấm áp từ trái tim lan tràn ra, dần dần truyền khắp cơ thể, khiến toàn thân Lương Tinh cảm thấy ấm áp hơn, tựa như ngâm mình trong suối nước nóng.

Cùng lúc đó, ngoài cửa truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, Lương Tinh đang cảm nhận biến hóa trong cơ thể mình, không hề lo lắng Chu Đình Đình xảy ra chuyện gì hay không.

Cô ấy ôm ngực, sùng bái nhìn An Như Cố, đại sư lợi hại quá!

An Như Cố nhìn Lương Tinh, hiểu cô ấy nghĩ gì: “Tà thuật này đã bị phá giải.”

Lòng Lương Tinh vẫn còn sợ hãi hỏi: “Sau này cô ta có thể dùng tà thuật này hại tôi nữa không?”

An Như Cố suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi thấy với tình hình hiện nay của cô ta, không có tư chất học được tà thuật này. Chắc là nhờ người khác giúp đỡ, loại phương pháp này nghịch thiên mà đi. Tôi đã phá giải tà thuật, người làm phép kia ắt bị phản phệ. Người làm phép vì đảm bảo sự an toàn của mình, có lẽ không thi triển nữa. Nếu như cô không yên lòng, có thể mua phù bình an để đảm bảo.”