TRUYỆN FULL

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Chương 188: Chương 188

Ngày hôm sau, mưa dầm liên miên, mây che kín trời, khiến trời đất âm u vô cùng.

An Như Cố và Lương Tinh đến sân bay đi đến thủ đô.

An Như Cố chưa từng đến thủ đô, đây chính là lần đầu tiên cô đặt chân đến đây.

Sau khi xuống máy bay, mọi người nối đuôi nhau đi xuống dưới rồi đi ra ngoài.

Lương Tinh lấy một cái dù từ trong túi xách ra, muốn che dù cho An Như Cố, càng đến gần cô, Lương Tinh càng kích động.

Đại sư đẹp hệt như tiên nữ, cảm giác đến gần cô có thể dính chút tiên khí.

Có điều An Như Cố không thích người khác đến gần mình như thế, cô trực tiếp lấy dù trong túi xách ra, rồi uyển chuyển từ chối: “Không cần đâu, tôi cũng có dù mà.”

Lương Tinh đành tiếc nuối tránh sang một bên.

Hai người sóng vai rời khỏi sân bay, người đại diện của Lương Tinh đã ở bãi đậu xe đợi họ.

Người đại diện thấy Lương Tinh dẫn về một đại mỹ nữ, trừng to mắt nhìn, vui mừng khôn xiết nói: “Em đi thắp hương thế mà lại dẫn một hạt giống tốt về cho chị. Được đó, được đó, coi như chị không uổng công thương em.”

Lương Tinh đỏ mặt phản bác: “Chị Trương, đừng làm rộn, cô ấy là đại sư.”

Người đại diện: ???

Lương Tinh không mở cửa ghế lái phụ, mà mở cửa sau, ân cần nói: “Đại sư, mời ngày lên trước.”

Người đại diện thấy thế tấm tắc lấy làm lạ, không ngờ rằng có ngày Lương Tinh hệt như chó săn.

Nhưng mà An Như Cố đứng yên tại chỗ không hề cử động, hình như không cảm kích.

Bọn họ ngẩn người, ngẩng đầu lên nhìn, thì thấy An Như Cố cầm dù, ngẩng đầu lên nhìn mưa rơi trắng xóa trên trời, mắt trong veo không một gợn sóng. Đối lập với bầu trời âm u, cô hệt như bạch hạc đứng trong mưa, vô cùng quạnh quẽ, không hề lóa mắt.

Cô bình tĩnh bước về phía trước, hệt như toàn bộ thế giới này chỉ còn mình cô, hệt như cô đang ở một thời không khác vậy.

Hai người mê man đứng nhìn cảnh tượng này, mãi lâu sau đó họ mới hồi thân, không đành lòng lên tiếng quấy rầy.

Mãi đến khi Lương Tinh cười nói: “Đại sư, cô đang nhìn sương mù của thủ đô à?”

An Như Cố bỗng nhiên lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng thu dù lại, ưu nhã rũ nước mưa xuống, vào trong xem, nói: “Tôi nhìn thấy điều kỳ quái.”

“Điều gì kỳ quái?” Lương Tinh đã sớm biết những chuyện An Như Cố làm được, lập tức hỏi.

An Như Cố lắc đầu, không nhiều lời, dù sao có một số chuyện, nhân sĩ huyền môn hiểu nhưng người thường không thể hiểu, nói cho họ biết chỉ thêm phiền phức.

……………

Trên đường đi, Lương Tinh nói chuyện mình bị mượn vận cho người đại diện nghe.

Ban đầu người đại diện căn bản không tin, mãi cho đến khi Lương Tinh đưa ra những bằng chứng, có thể chứng minh An Như Cố là là đại sư đoán mệnh siêu cấp lợi hại, dùng này cô ấy mới tin chuyện Chu Đình Đình mượn khí vận của Lương Tinh.

Mối quan hệ giữa Lương Tinh và người đại diện rất tốt, hệt như chị em ruột, cho dù trước giờ Lương Tinh không nổi, nhưng cô ấy chưa từng nảy sinh suy nghĩ từ bỏ Lương Tinh.

Cô ấy cắn răng, vỗ tay lái, tức điên lên nói: “Chị cũng thấy Chu Đình Đình nổi lên rất kỳ quái. Lúc bình thường, lười biếng khiến người ta giận sôi lên được. Nhiều năm như vậy, chị chỉ gặp mỗi cô ta nổi lên. Có vài người học theo cô ta, khi tham gia gameshow cũng lười biếng, kết quả bị mắng chửi không thương tiếc.”

“Hóa ra là trộm vận khí của người ta.”

Lương Tinh thờ dài, an ủi người đại diện: “Không sao đâu chị, đại sư nói có thể giúp em giải trừ pháp thuật này.”

“Vậy là tốt rồi.” Người đại diện như được uống thuốc an thần, vô cùng cảm kích An Như Cố: “Vậy thì trông cậy hết vào đại sư.”

An Như Cố ừ một tiếng: “Tôi sẽ cố hết sức.”

Người đại diện lái xe đưa Lương Tinh và An Như Cố đến khu dân cư gần đường vành đai 4 Bắc Kinh.

Lương Tinh vừa về đến nhà, lung tung nhà tìm một cái hộp sắt, mở hộp sắt ra lấy một thứ gì đó được bao bởi giấy đỏ rồi đưa cho An Như Cố.

An Như Cố nhận phù bình an được bọc bởi giấy đỏ, cô mở giấy đỏ ra, lộ ra phù bình an. Trên giấy đỏ lít nha lít nhít ký hiệu ma quái, căn bản không hiểu nó ghi gì.

Người đại diện biết đây là đầu nguồn mượn vận, kinh ngạc nói: “Thứ kỳ quái thế này, sao em cũng dám nhận? Phù bình an mà dùng giấy đỏ à?”

Lương Tinh khóc không ra nước mắt nói: “Em nào biết mấy thứ này cũng cần chú ý.”

Lúc tính ra ngày sinh tháng đẻ, An Như Cố dừng tay, cô giật mình nói: “Mượn vận là chuyện nghịch thiên. Thiên thời- địa lợi- nhân hòa, thiếu một thứ cũng không được. Cô và cô ta sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, bát tự tứ trụ giống nhau, khó trách cô ta có thể trộm khí vận của cô.”

Lương Tinh sợ hãi nói: “Đúng vậy, tôi và cô ta sinh cùng ngày cùng tháng, sau khi biết được nên thấy có duyên, nên mới bắt đầu thân quen…”

An Như Cố nhìn mặt Lương Tinh, cô đâm kim lên người giấy, chuẩn bị làm nghi thức tiếp theo.