TRUYỆN FULL

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Chương 187: Chương 187

“Ngoài ra, đồng hồ báo thức của cô ấy hỏng nên đến lớp trễ, xe đạp bị hỏng nên đến trễ buổi thử vai… Uống nước lạnh bị tê răng.”

An Như Cố nghe cô ấy nói xong, thì đã có suy đoán, cô đã cảm nhận được gì đó: “Hai người có hứa hẹn về khí vận hay không?”

Lương Tinh cơ trí hỏi: “Nói đùa có tính không?”

“Liên quan đến huyền học, ngay cả hứa hẹn với ma ở trong mộng cũng được tính là hứa hẹn, lại càng đừng nói là trò đùa, cô từng nói gì với cô ta?”

Lương Tinh cắn môi, cảm thấy được một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xông lên, lắp bắp nói: “Cô ấy xui xẻo như vậy, nên tôi cảm thông vô cùng. Sau khi phim thần tượng được chiếu, sự chênh lệch giữa tôi và cô ta càng nhiều. Tôi lo lắng cô ấy cảm thấy bất công, thế là thường hẹn cô ấy ra ngoài chơi, nói sau này nếu như nổi tiếng hơn sẽ giới thiệu vài cơ hội cho cô ấy.”

“Nhưng cô ấy cứ u sầu không vui, có một ngày cô ấy nói đùa với tôi rằng, vận khí của tôi tốt thật đấy, còn cô ấy thì vô cùng thê thảm. Nếu như cô ấy có vận khí tốt như vậy hay rồi, chí ít có thể kiếm tiền mua túi hàng hiệu. Hỏi tôi có đồng ý chia bớt vận khí cho cô ấy hay không?”

“Vận khí có thể chia bớt được sao? Tôi hy vọng cô ấy sẽ vui hơn, cho nên tôi nói đồng ý.”

“Cô ấy vui mừng, hỏi tôi, thật không? Hỏi tôi sẵn lòng chia sẻ vận khí cho cô ấy sao?”

“Tôi chỉ cười nói, thật chứ sao nữa. Sẵn sàng chia cho cô ấy.”

“Cô ấy hỏi đi hỏi lại vài lần, tôi cũng đồng ý rất nhiều lần. Cuối cùng cô ấy vui vẻ, sau đó đưa cho tôi một cái phù bình an, nói là cố tình đến miếu cầu cho tôi.”

Lương Tinh càng nghĩ càng sợ hãi, cả người run rẩy: “Do tôi đồng ý hứa hẹn, nên cô ấy mới lấy khí vận của tôi đi, khiến tôi xui xẻo như vậy đúng không?”

An Như Cố thở dài: “Đúng vậy.”

Lương Tinh vô cùng đau đớn, sự hối hận cuốn lấy cô ấy.

Cô ấy sẵn lòng chia sẻ vận may cho bạn mình, để cho đối phương có thể sống tốt hơn. Nhưng cô ấy lại rơi xuống vực thẳm, không có bất kỳ một cơ hội nào, còn đối phương thì trái lại, một bước lên trời, cái giá này quá đắt rồi.

Chí ít phải để lại cho cô ấy chút đường sống chứ.

Lương Tinh lâm vào trầm tư, mãi một lát sau mới nói: “Đại sư, chuyện này không phải lỗi của cô ấy, do tôi nhất thời nói bậy. Chúng tôi không hề biết lời hứa hẹn đổi vận khí lại hữu hiệu, là tôi tự làm tự chịu, tôi nhận. Sau này tôi sẽ không hứa hẹn lung tung như vậy nữa!”

Trong lời nói của cô ấy không hề hận Chu Đình Đình, chỉ nhận lỗi về phần mình.

Cô ấy cảm thấy hứa hẹn này là bí ẩn, chính mình tự làm tự chịu.

Nhưng mà An Như Cố lại lạnh lùng nói: “Nếu chỉ nói đùa bình thường có thể hứa hẹn, thì trên đời này hỗn loạn vô cùng. Chu Đình Đình kia rõ ràng dùng pháp thuật âm hiểm dụ dỗ cô vào bẫy.”

Lương Tinh: ???

Lương Tinh lùi về sau hai bước, không thể tin được hỏi lại: “Chuyện này… Tại sao, tại sao cô ta lại đối xử với tôi như vậy?”

Cô ấy lương thiện, khó lòng tiếp nhận chuyện bạn bè lừa dối mình.

Nhưng An Như Cố rất bình tĩnh, cô từng thấy chuyện quái đản hơn chuyện này nhiều. Trăng có mờ có tỏ, trên đời này có người chính nghĩa, tất nhiên cũng có người tà ác.