TRUYỆN FULL

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Chương 155: Chương 155

Dáng vẻ tiên nữ thuần thục lấy mã QR ra… Khiến cô ấy muốn tan biến…

Phá vỡ hình tượng quá đi mất…

An Như Cố không quan tâm Ngụy Linh Châu nghĩ gì, giải quyết vấn đề rồi thu tiền là chuyện bình thường, chỉ tùy ý hỏi: “Cô muốn tính chuyện gì?”

Ngụy Linh Châu cắn môi, bối rối một lúc rồi nói: “Tôi muốn tính nhân duyên.”

Cô ấy biết đây là một đại sư lợi hại, trước mặt đại sư không thể che giấu bất cứ thứ gì, cô ấy suy một lúc rồi quyết định tính nhân duyên của mình.

Sau khi An Như Cố nghe nói vậy, gật đầu, nhìn mặt đối phương, dựa vào tướng mạo suy tính bát tự, tính mệnh cách, tính tương lai của đối phương.

Khi suy tính rõ, cô nhíu mày, mắt cô hiện lên sự lạnh lùng, lòng cảm thấy khó chịu.

Cô gái này tướng mạo xuất chúng, là người tài giỏi.

Thế mà lại là người thứ ba.

An Như Cố lạnh lùng, hờ hững, mắt sâu như nước hồ thu: “Cô sinh ra trong một gia đình bậc trung, bố mẹ đã ly hôn, cô đi theo mẹ, gia cảnh ổn. Mạng có Văn Xương, học rất giỏi, thi đậu một trường đại học tốt, nghề nghiệp của cô liên quan đến tiền bạc, đúng không?”

“Đúng vậy.” Mắt Ngụy Linh Châu hiện lên sự kính nể sâu sắc: “Gia cảnh tôi khá tốt, sau khi tốt nghiệp phổ thông thi đậu một trường đại học tốt, thành tích nằm trong top đầu của khoa, bây giờ tôi đang làm kế toán.”

Giọng của An Như Cố không hề có bất kỳ cảm xúc nào: “Mệnh cách cô khá hỗn tạp, kim thủy vượng, là lâm vào vòng xoáy làm người thứ ba, đúng không?”

Cô vừa dứt lời, cô gái xinh đẹp ưu nhã nhếch miệng cười: “Đúng vậy.”

Trong mắt đa số mọi người, ấn tượng của họ đối với người thứ ba chính là trang điểm cực kỳ đậm, cằm nhọn hoắt như có thể đâm chết người, xịt nước hoa rẻ tiền, sử dụng túi xách giả, cả ngày tìm vô vàn thủ đoạn tiếp cận người khác, nhìn không hề đứng đắn.

Mà cô ấy nhìn ưu nhã, tướng mạo xuất chúng, cho dù ai gặp cũng cảm thấy cô ấy là người có địa vị. Là con gái của gia đình giàu sang phú quý, hoặc là vợ của nhà quyền quý, tóm lại không hề liên tưởng đến cô ấy là người thứ ba.

Quả nhiên, đã gặp đại sư lợi hại.

“8 năm trước cô và đóa đào hoa lệch này gặp nhau, 4 năm trước cô sinh một cô con gái, đúng không?”

Mắt Ngụy Linh châu lóe lên sự đau khổ xen lẫn chút ngọt ngào: “Đúng vậy, 8 năm trước, khi tôi băng qua đường bị một chiếc xe tông trúng, chấn thương cơ quan phần bụng, xuất huyết nhiều, là anh ấy đã cứu tôi, khi tôi nằm trên bàn phẫu thuật, anh ấy hệt như thần linh xuất hiện cứu tôi.”

“Anh ấy lớn hơn tôi 5 tuổi, khí chất nho nhã, yêu thích thơ văn, rất hợp với tôi.”

“Không dối gạt đại sư, từ trước đến giờ có vô số người theo đuổi tôi, chỉ có anh ấy khiến tôi động lòng.”

“Tôi biết mình sai, nhưng tôi không thể khống chế lòng mình.”

Cô ấy yêu bác sĩ đã cứu mình khỏi quỷ môn quan.

An Như Cố trừng mắt nhìn, không muốn đánh giá tình cảm của người khác, cô quyết định giữ thái độ làm việc chung chung: “Cô muốn tính nhân duyên, hay muốn tính khi nào có thể thay thế vợ người ta?”

Có tình cảm làm cơ sở, nhưng nói chuyện kiểu này khiến Ngụy Linh Châu cảm thấy khó chịu, nhưng cô ấy còn chút lý trí, biết mình không thể phản bác.

Ngụy Linh Châu cắn môi khiến nó càng hồng hơn, đối diện với một người nhỏ tuổi hơn mình, ngượng ngùng gật đầu: “Đúng vậy, hai vợ chồng họ bằng mặt không bằng lòng, tôi nghĩ hai chúng tôi mới là bạn đời của nhau, tôi đã sinh cho anh ấy một đứa con, tôi không muốn con bé sau này bị người ta xem thường…”

Nếu tình cảm của vợ chồng họ không tốt, vậy tại sao phải tiếp tục ở bên nhau?

Chi bằng đổi thành cô ấy, dù sao họ cũng ý hợp tâm đầu.

An Như Cố ngẩng đầu lên nhìn cô ấy, nghi ngờ hỏi: “Con cô đã 4 tuổi, nhưng người đó vẫn không ly hôn để cưới cô. Cô không đi tìm anh ta, mà lại đến đây tìm tôi đoán mệnh, điều này chứng tỏ cô chỉ đơn phương, còn người kia không hề tình nguyện lấy cô hay không?”

Ngụy Linh Châu nghe vậy nghiến răng, suy sụp.

Mấy năm nay, cô ấy đã nói bóng nói gió nhiều lần, để đối phương cho đoạn tình cảm này một kết quả. Nhưng đối phương ngoài miệng thì nói sắp ly hôn, nhưng vẫn chậm chạp không có tiến triển. Cô ấy chỉ có thể cầu thần bái phật, đến tìm đại sư hỏi xem rốt cuộc mình có thể trở thành vợ người ta hay không.

“Anh ấy, anh ấy yêu tôi, nhưng vì vợ anh ấy quá hung dữ, anh ấy đã làm hết sức…” Ngụy Linh Châu cụp mắt, thấy hoang mang, bắt đầu lấy chuyện tình cảm bù đắp.

An Như Cố thấy cô ấy u mê không tỉnh ngộ, lấy tình cảm ra phản bác, cô thở dài, nói rất nhẹ nhàng, nhưng ngữ khí lạnh như băng: “Vậy tôi sẽ nói thẳng, cô và anh ta không có duyên vợ chồng, anh ta chắc chắn sẽ không lấy cô.”

Ngụy Linh Châu: !!!