Fan hâm mộ của Chu Đình Đình vừa định mắng An Như Cố phát ngôn bừa bãi. Kết quả thấy Chu Đình Đình bỗng nhiên ngã ra đất, làn da trắng nõn biến thành vàng như nến, người mềm oặt, không ngừng run rẩy, nhìn qua hình như vừa bị phản phệ.
Bọn họ đột nhiên á khẩu không nói nên lời.
Mấy chục Hot Search đứng đầu bảng chung đã bị chuyện của Chu Đình Đình bao trọn. Có vài cái Hot Search còn kéo thêm An Như Cố vào.
Rất nhiều người nhận định Chu Đình Đình nuôi quỷ, hút ma túy, hoặc là bị bệnh tâm thần.
An Như Cố tắt Weibo, cô soạn tin nhắn gửi vào nhóm chat ký túc xá: [Bản thân cô ta không phải là người có nhiều phúc khí. Vận khí tốt như vậy, tất cả may mắn đạt được đều do cô ta trộm của bạn mình.]
[Dương Dương: Huhuhu, tớ còn nghĩ cô ta đặc biệt, cô ta hiền lành lương thiện, tớ lại sập phòng.]
[Khương Miên Miên: Cái cũ không đi, cái mới không đến. Mà cái mới còn kinh khủng hơn cái cũ.]
[Trương Hạ Hạ: Nói đi nói lại, Dương Dương sập nhà hơi nhiều nhỉ? Đầu tiên là Phương Nguyên, sau đó đến Chu Đình Đình. Cậu mau nói mình đang hâm mộ những ai, tớ tuyệt đối không hâm mộ họ.]
[Dương Dương: Hừ hừ, đồ bất lịch sự????]
[Dương Dương: Nói đi nói lại, chuyện mượn vận này đáng sợ thật nha. Dạo gần đây thủy nghịch hành, chẳng lẽ tớ cũng bị người khác mượn vận?]
[Trương Hạ: +1.]
An Như Cố đọc tin nhắn rồi an ủi các cô ấy: [Chuyện mượn vận này, cần thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thiếu một thứ cũng không được. Thứ nhất, cần có cao thủ thi pháp. Thứ hai, người mượn vận và người bị mượn cần có bát tự tứ trụ giống nhau, tức là sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm. Có nhiều người cả đời cũng không gặp được người có bát tự giống mình, thực ra mấy cậu không cần lo lắng.]
[Dương Dương: Vậy tớ yên tâm rồi, tớ sống đến tận giờ còn chưa gặp người cùng ngày sinh, huống chi cùng năm nữa chứ.]
[Trương Hạ: Nói thật, chuyện này khiến tớ nghĩ đến cặp song sinh. Có rất nhiều cặp song sinh, sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, bọn họ có thể đổi mạng được không?]
An Như Cố thấy tin nhắn này, cô suy nghĩ một lúc rồi trả lời: [Quả thực trường hợp này có thể thực hiện được.]
…………………………….
Trong khi bọn họ đang thảo luận chuyện về Chu Đình Đình, bất chợt điện thoại An Như Cố vang lên.
Cô cầm lên xem, hóa ra Lâm Vi Vũ gọi đến, thế là cô lập tức nghe máy.
Trong loa truyền đến giọng nói vui mừng của Lâm Vi Vũ: “Cô An, thông tin cô cung cấp quá chuẩn. Chúng tôi đã bắt được tà tu đó.”
An Như Cố thấy tội phạm sa lưới, mắt cô hiện lên sự vui mừng: “Ừm, vậy là tốt rồi.”
Lâm Vi Vũ kể hết những gì liên quan đến tội phạm: “Người này luôn ở trong danh sách truy nã của chúng tôi. Nhiều lần chúng tôi đi bắt hắn, đến nơi thì hắn chạy mất. Về sau hắn gia nhập U Đô, khó bắt vô cùng. Cũng may cô cung cấp vị trí và nhân dạng của hắn, lúc này chúng tôi kiểm tra camera an ninh, cuối cùng đã xác định được hắn.”
“Chúng tôi tìm thấy hắn ở một nhà dân, điều kỳ quái là, hắn bất tỉnh nhân sự, chân phải hình như bị tàn phế.”
“Pháp thuật của hắn đã bị phá giải, dẫn đến bị phản phệ nghiêm trọng, nhất định chết già trong tù.”
“Bất tỉnh nhân sự?” An Như Cố hiếu kỳ hỏi.
Vì An Như Cố là đại công thần bắt tội phạm, Lâm Vi Vũ thành thật trả lời, giọng điệu hơi nghiêm trọng: “Hình như hắn đã đánh nhau với ai đó, bị người kia đánh ngất xỉu. Thực không dám giấu diếm, ở hiện trường chúng tôi phát hiện dấu vân tay của Phương Nhược Thủy. Chúng tôi hoài nghi hai kẻ này là đồng bọn, nhưng không rõ tại sao nảy sinh mâu thuẫn nên ra tay với đối phương.”
“Không tìm thấy Phương Nhược Thủy, còn tên kia bị bắt, cười chết mất thôi.”
Lại nghe nhắc đến cái tên Phương Nhược Thủy, An Như Cố nghiền ngẫm: “Tại sao bọn họ vẫn hoạt động ở Nam Kinh? Bọn họ định làm gì ở đây?”
Lâm Vi Vũ lắc đầu: “Chúng tôi cũng muốn biết đang xảy ra chuyện gì, nhưng binh đến tướng đỡ, nước đến đất cản.”
“Đúng rồi, lần trước tôi xem cô livestream, cô đoán mệnh thật lợi hại. Gọi cô là Tướng Vương Nam Kinh không hề quá đáng.” Lâm Vi Vũ sùng bái nói.
Tướng Vương, tên như ý nghĩa, là người lợi hại về phương diện tướng thuật, cũng là đại sư tướng thuật. Viên Thiên Cang và Gia Cát Lượng cũng được rất nhiều người xưng tụng là Tướng Vương. Cũng có một số Tướng Vương là nữ giới, ví dụ như đại sư Hứa Phụ. Vô tình gặp Lưu Bang, đã tiên đoán trong tương lai Lưu Bang sẽ trở thành hoàng đế.
An Như Cố khiêm tốn nói: “Chút tài mọn mà thôi.”
Lâm Vi Vũ tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nếu như đây là chút tài mọn, như vậy trên đời này chẳng có tuyệt kỹ gì cả.