Trên Nghịch Lưu Hải mênh mông vô bờ, lúc này im lặng đến đáng sợ.
Vẻ mặt của tất cả mọi người biến hóa vạn ngàn như mây trắng trên trời, từ ngơ ngác tới khiếp sợ, từ khiếp sợ đến kém chút phun ra máu, vẻn vẹn chỉ chưa đến mấy hơi thở.
Đánh cướp?
Hai chữ này vang vọng ở trong đầu óc của mọi người, làm cho bọn họ khó có thể tin tưởng.
Lời đã nói rồi, Linh Thạch cũng đã nộp, ân oán đều xóa bỏ, bây giờ còn đánh cướp?