Rất nhanh, hai mươi ngày vội vã trôi qua.
Trong không gian thần cách vẫn bình tĩnh như trước, Từ Khuyết chưa đi ra, mọi người ở bên ngoài cũng chờ đến mất cảm giác.
Cơ Vô Vân lắc lắc đầu, cuối cùng vẫn lựa chọn rời đi trước.
Tuy nói hai mươi ngày đối với tu sĩ mà nói, căn bản không đáng nhắc tới, bản thân là thiên tài Ám Ảnh Phật, y còn có vô số tạo hóa muốn theo đuổi, không thể uổng phí thời gian ở đây, huống chi Từ Khuyết đã đáp ứng y, sau này sẽ đi Thất Sát Tiên Vực trả lại Tiên Khí, đến thời điểm đó nhất định lại có thể gặp mặt lại.
Vì thế sau hơn hai mươi ngày chờ đợi, Cơ Vô Vân cũng không muốn đợi thêm, dẫn người thế lực mình rời đi.