Ầm!
Một tiếng vang như sấm sét, vang vọng trong lòng Từ Khuyết.
Trái tim hắn giống như bị người mạnh mẽ đấm cho một quyền, giống như thần hồn của mình bị hút mất một chút, hoàn toàn đưa mình vào miệng hổ.
Nhưng "con cọp" này đã yếu rồi, lực lượng mà thần cách còn sót lại không thể lập tức thôn phệ hắn, ngay cả Liễu Tĩnh Ngưng mà nó cũng không thể thôn phệ, huống hồ là Từ Khuyết đây.
Từ Khuyết có thể cảm giác được thần hồn và đạo uẩn của mình đang bị một loại năng lượng chậm rãi ăn mòn, nhưng không bắt giữ được dấu vết của đối thủ, chỉ biết đối phương rất cường đại, rất khủng bố, nhưng lại không biết đánh nó như thế nào.