Giờ phút này, trên tế đàn.
Một mảnh vắng lặng.
Ánh mắt của mọi người đều gắt gao nhìn lên trên người Từ Khuyết, khóa chặt ở trên hai chữ lớn óng ánh màu vàng kia.
Thánh Thể!
Hai chữ xiêu xiêu vẹo vẹo này viết ở trên ngực hắn, như trẻ con vẽ linh tinh lên, không hề có chút khí thế nào, thậm chí còn lộ ra một chút buồn cười.